Tôi trượt trong cơn mưa chiều sài
gòn
chờ thành phố hồ chí minh hửng nắng
bóng tối bao trùm
quê hương ở đâu mà tôi hầm hập nơi
này?!
giọt nắng sương mai đi qua
giấc mơ tôi gầm gừ cơn ác mộng
li rượu ban trưa sao đậm thế?
muốn xóa vài dòng kí ức chẳng thể
phai!
tôi trượt trong tôi vài mảnh hình
hài
bước chân đi hoang ghì linh hồn ở
lại
bàn tay vẫy gọi
tiễn đưa tôi về một cõi miên du
tôi trượt trong cơn mê chiều
panduranga
chờ thành phố phan rang tỉnh giấc
nghiêng bóng tháp chàm
quê hương ở đâu mà tôi bầm dập nơi
này ?!
mọc đôi cánh tôi bay bay
từng sợi lông rụng rơi trong bão
tôi muốn làm người…
sao cứ thiên di theo đàn chim?
gọi mùa về cố quận!
tôi trượt trong tôi từng rủi may
số phận
trong tiếng khóc cười
trên nấm mồ cỏ dại khoe tươi
tôi trượt trong tôi đã mấy kiếp
người?
nửa kia tôi ở đâu tìm hoài chẳng
thể!
quê hương tôi đâu lạc loài bao
thế hệ
ngoài kia vọng tiếng đất trời
chàm . . . ơi . . .
hời . . . ơi . . .
sài gòn 03.11.2015
Tôi trượt trong không có gì / Không có gì trượt trong tôi / Trượt và trượt ... thế thôi !
Trả lờiXóa