Po Gru palei Katuh đang hành lễ Karơh, Katat |
Nếu có ai đó hỏi bạn hay bạn hỏi
tôi: Bani là ai thì có lẽ đó là một câu hỏi buồn cười và có vẻ kỳ cục! Bởi từ
xưa đến giờ không ai hỏi thế và cũng không ai đặt câu hỏi này để làm gì, thi
thoảng có vài người bạn Bani than phiền: Bani đúng là nửa nạc nửa mỡ Islam
không ra Islam mà Balamon cũng không ra Balamon. Thế mới là Bani, sự chơi vơi
chênh vênh ấy ắt có lý do của nó nhưng chẳng một ai tìm đến ngọn nguồn thấu đáo
để làm sáng tỏ vấn đề. Từ xưa đến giờ mọi người đều cho rằng Bani là những tín
đồ Islam xưa kia bị Chăm hóa và đúng hơn là sự dung hòa giữa hai tôn giáo Islam
và Balamon trong một bối cảnh lịch sử nhất định trong sự hòa giải và hóa giải
để hình thành nên một tôn giáo mới. Đó là một sự thỏa hiệp về đức tin, một sự
giao thoa về văn hóa hay một giải pháp để ổn định trật tự xã hội khi lòng dân
ly tán? Cũng như ta đã chơi với một người bạn từ thuở cởi truồng, bỗng một ngày
ta đặt câu hỏi người bạn này là ai mà ta có thể gắn bó lâu đến thế! Đôi khi đối
với người bạn đời vợ mình, một giây phút chạnh lòng bạn tự đặt câu hỏi: Nàng là
ai mà sao khiến ta phải suốt đời phục vụ cho đến hơi thở cuối cùng một cách vô
điều kiện và vô vị lợi?! Một câu hỏi khó nhưng không thể không trả lời, phải có
câu trả lời để khi chết đi ta còn được yên tâm nhắm mắt trong sự thanh thản vô
ưu. Bạn hỏi tôi hay tôi hỏi bạn thì có muốn trả lời hay không thì cũng chẳng
sao, nhưng nếu một người ngoại tộc như một người bạn Việt hay Tây Nhật Mỹ hỏi
bạn một cách nghiêm túc thì bạn cũng phải có câu trả lời nghiêm chỉnh. Quan
trọng hơn là khi ta tự hỏi mình khi không thể dối mình và dối người, biết thì
thưa thốt mà không biết thì dựa cột mà nghe…
Tôi sinh ra ở làng dệt
Cakling (Mỹ Nghiệp), làng Bani gần làng tôi nhất là Cwah Patih (Thành Tín).
Nhưng làng Bani tôi gắn bó nhiều nhất lại là Palei Ram (Văn Lâm) bởi tôi đã học
tiểu học ở đấy 3 năm, khoảng thời gian tuy không dài nhưng lại thẩm thấu vào tôi
những hình ảnh và tình cảm rất đặc biệt! Cha tôi làm hiệu trưởng ở đây hơn 20
năm trước khi chuyển sang làm thanh tra Ty tiểu học, ông quen và chơi thân hầu
hết các nhân sĩ trí thức Chăm ở đó nên tôi cũng có nhiều cơ hội học hỏi những
gì mình cho là cần thiết. Palei Ram nếu viết đúng chữ thì là Aram có nghĩa là
gò cao, Chăm nói Cauh tabbok rok aram có nghĩa là cuốc gò nhỏ để rồi san bằng
gò lớn để bồi đắp cho vùng trũng cho ngang bằng để làm ruộng chẳng hạn. Trong
gò cao ấy có ba gò nhỏ, xưa kia chỉ quần cư duy nhất ở Tabbok Angauk còn gọi là
Ram Ngauk hay Ram Ga bởi nơi ấy có Ga tàu hỏa. Sau này dân cư phát triển đông
hơn và có thêm sự ngụ cư của người Kinh nên một bộ phận di chuyển sang Tabbok
Krưh rồi lan sang Tabbok Gah. Tabbok Krưh và Tabbok Gah được ngăn chia bởi một
cái Bàu tự nhiên mà Chăm gọi là Kawei nên người Việt gọi là xóm Bàu. Từ Gò Trên
chuyển qua Gò Giữa rồi Gò Ngoài là cả một quá trình vận động tạo nên một nét
văn hóa riêng cho Palei Ram, nổi trội nhất là ưu thế về văn nghệ thể thao và lòng
hiếu khách mà ít làng Chăm nào sánh được! Thằng bé con tôi trong những ngày đầu
tiên cha tôi gởi trọ ở một nhà ông Y tá, thấy tôi cứ đi lang thang chẳng thấy
cơm nước ngủ nghê gì thì ông chuyển tôi qua ở nhà một người bạn Giáo viên để
tiện việc quản giáo. Cũng chẳng ăn thua gì vì tôi như một con chim sổ lồng
trong bầu trời rực nắng với bao điều mới lạ cần khám phá, tôi bị nhiều trận đòn
răn đe ra trò nhưng đâu lại vào đấy nên cha tôi cũng mặc xác vì xét cho cùng
thì tôi cũng chẳng biến đi đâu được trong cái làng này! Hôm nay thì thằng bạn
này mời ăn cơm, hôm khác thì thằng khác bởi tôi là con thầy hiệu trưởng nên cần
có chế độ chăm sóc đặc biệt cứ thế mà luân phiên xoay vòng. Cuối cùng tôi cũng
định cư ở một nhà người bạn là con út của một ông Gru (Cả sư thánh đường Bani),
vợ ông chắc thấy tôi mủm mỉm hiền ngoan nên bảo tôi cứ ở cùng con bà để kèm cặp
nhau chuyện học hành còn chuyện cơm nước bồi dưỡng thì để bà lo. Bani lúc đó
đối với tôi quá lạ lẫm cho dù cũng là người Chăm với nhau, họ không ăn thịt heo
và thịt dông và có ngày Ramưwan vào thánh đường trong những ngày chay niệm. Một
hôm tôi hỏi Po Gru theo kiểu trẻ con rằng tại sao Bani lại khác Chăm như thế,
ông mỉm cười hiền từ bảo Bani cũng từ Chăm mà ra từ xưa truyền lại đến giờ như
một nghiệp chướng nên không có gì phải thắc mắc. Từ đó về sau tôi không hỏi
thêm một ai nữa và coi đó như một sự sắp đặt của thượng đế, bởi có hỏi thì chắc
cũng thế thôi!
Thời gian gần đây thì có
một anh bạn Bani lại hỏi tôi về vấn đề ấy, tôi không phải là một nhà nghiên cứu
nên không thể trả lời bởi không có những luận cứ khả dĩ xác thực mang tính
thuyết phục. Nhưng không nghiên thì chẳng thể cứu ai được nên tôi đành phải mày
mò đặt lại vấn đề một cách nghiêm túc, dẫu gì đó cũng là câu hỏi của chính mình
từ thời thơ trẻ cho dù chẳng dễ dàng gì! Trong nghiên cứu thì sai một ly thì đi
một dặm, cho nên các nhà nghiên cứu thường hay trích dẫn và tổng hợp ý kiến của
những người đi trước hơn là nêu bật luận điểm của mình. Ví dụ có bạn trẻ hỏi
tôi về địa danh Đà Nẵng có nghĩa là gì mặc dù biết rõ đấy là từ phiên âm tiếng
Chăm, nói đến địa danh thì người ta thường căn cứ vào địa lý để xác minh nguồn
gốc ngữ nghĩa. Đạ Oai Đạ Nhim Đà Lạt Đà Rằng… trong đó từ Đạ hoặc Đà có nghĩa
là sông nước theo ngữ hệ Mon-Khmer mà mỗi địa phương có cách phát âm khác nhau,
còn Đà Nẵng thì không thể là tên sông được vì nó thuộc ngữ hệ Chăm-Polynesien.
Hóa ra tên gọi không xuất phát từ địa lý mà lại bắt nguồn từ lịch sử, Đà Nẵng
là từ phiên âm của Danâng phát âm theo vùng Amaravati là Quảng Nam bây giờ mà Panduranga
phát âm là Danưng có nghĩa là nương tựa hoặc dựa vào. Khi hai vùng Thuận Hóa
thất thủ thì đèo Hải Vân chính là tiền đồn cố thủ để bảo vệ cho miền đất phía
sau trước sự nam tiến mãnh liệt của Đại Việt, dựa vào lưng núi để phòng thủ thì
trong binh pháp Tàu gọi là thế Ỷ dốc dựa vào thành lũy thiên nhiên hơn là nhân
tạo. Với từ Bani cũng thế tuy có khó khăn hơn vì đó là căn ngữ của vùng Tây Á
rất lạ lẫm so với Đông Nam Á như Champa, cho nên không thể dùng nghĩa của nước
này để hóa đồng và quy kết cho nước khác. Bani trong tiếng Ả Rập có nghĩa là
đứa con của Thượng đế nhưng đối với Chăm thì trở thành Người theo đạo, với
Islam thì có nghĩa là những người bạn nhưng với Do Thái giáo lại mang nghĩa là
Kẻ xa lạ. Thế thì đối với Chăm Người theo đạo mà ở đây là Islam có ý nghĩa gì
và đường đi của họ ra sao?
Để hiểu và nắm vững căn
cơ về Bani thì chúng ta cần khái quát sơ qua vài giai đoạn lịch sử như một liên
văn bản không thể tách rời, như sự hiện diện của Bani là tất yếu chứ không phải
là một sự thỏa hiệp như nhiều người đã nghĩ. Trước hết chúng ta nói đến sự trỗi
dậy của vương triều Indrapura (875-991) mà Phật giáo gần như trở thành một tôn
giáo chính, đánh dấu sự đổi thay quan trọng của một hệ thống chính trị và văn
hóa vốn hình thành và phát triển trên nền tảng Balamon. Indrapura là một tiểu
quốc vùng cực bắc Champa gồm Quảng Trị Quảng Bình và Thừa Thiên Huế mà lẽ ra
kinh đô phải được dựng trên những vùng đất này, nhưng nó phải quá giang vào
tiểu quốc Amaravati vốn không phải là vùng đất của mình là một dấu hỏi lớn? Đơn
giản là Indrapura không thể tự chủ và tự quản trước sự xâm lược ồ ạt và liên
miên từ phương bắc từ thời Ngô Quyền cho đến thời nhà Đinh rồi nhà Tiền Lê.
Balamon không đủ khả năng và tiềm lực để đối phó với thế lực hùng mạnh và hiếu
chiến từ phương bắc, cần thay thế một tinh thần vệ quốc mới và đó chính là Phật
giáo. Phật viện Đồng Dương chính là minh chứng rõ nét về sự thay đổi đó, tạm cư
ở Amaravati để củng cố một thế lực đủ mạnh như một liên kết song hành với
Sinhapura để đương đầu với một kẻ thù chung. Điểm đáng lưu ý ở đây là Phật vào
Chăm không phải là Phật giáo nguyên thủy mà là Phật giáo đại thừa, hiện tượng
này không chỉ liên quan đến sự thành lập ở Ấn Độ vương triều Pala ở Bengale và
Magadha vào giữa thế kỷ thứ VIII mà chủ yếu do sức mạnh đến từ đông đảo quần
chúng của tông phái này. Khác với những nước Đông nam á lân bang du nhập Phật
giáo tiểu thừa như một điều hiển nhiên trong tu tập thì Chăm tìm đến Phật giáo
như tìm đến một sức mạnh để cứu nước và giữ nước! Năm 982 Lê Hoàn thân chinh
mang quân tiến đánh Champa thắng trận, bắt nhiều tù binh và mỹ nữ cùng vàng bạc
châu báu vô kể, đền đài cung điện thành quách lăng miếu đều bị phá hủy san
bằng. Không những Indrapura bị diệt tuyệt mà Sinhapura cũng bị họa lây, vào năm
998 Champa phải dời đô về Vijaya để bắt đầu một vương triều mới và từ đó Phật
giáo cáo chung không hẹn một ngày tái ngộ!
Khi không còn nương tựa
vào thế lực của Phật giáo thì Champa bắt buộc phải tìm đến một thế lực mới bởi
Balamon chỉ có thể dựng nước chớ không thể giữ nước, đó là Islam bởi lúc đó Hồi
giáo đã có một ảnh hưởng lớn trên các nước Java. Theo Biên niên sử Hoàng Gia
Chăm thì vương triều vào năm 1000 theo Hồi giáo, không hiểu vì lý do nào đến
đời sau thì lại tiếp nối Balamon như một định phận khôn rời! Islam lại lóe lên
vào thế kỷ thứ 14 dưới triều đại của Chế Bồng Nga oanh liệt, nhiều lần tiến vào
Thăng Long như chỗ không người để thị uy nhưng cuối cùng cũng tử trận bởi một
gian tế không rõ là Chàm hay Việt trong một âm mưu bí ẩn nào?! Từ đó Islam lại
chìm lỉm và rồi bắt đầu trỗi dậy mạnh mẽ vào đầu thế kỷ thứ 17 dưới triều Po
Rome, lúc đó vận nước như ngàn cân treo sợi tóc khi biên giới đã lùi khỏi tiểu
quốc Kauthara. Đại Việt không chỉ mạnh về quân sự trong chiến tranh nhân dân,
mỗi người dân đều là một người lính từ đàn bà cho đến trẻ con. Giặc đến nhà đàn
bà cũng đánh, nắm thắt lưng quần không được thì cứ nắm cái buồi mà đánh, thánh
Gióng chưa biết nói cũng phải ra quân theo phong trào toàn dân giết giặc! Khi
đó vai trò Bani mang tính quyết định vì đây là trận chiến cuối cùng cho sự tồn
vong của đất nước, đích thân Po Rome phải đi học đạo ở Kalentan tại Malaya là
căn cứ Hồi giáo chủ lực ở vùng Đông Nam Á. Đến đây chúng ta mới đặt vấn đề Bani
là ai sau khi đã lược qua một số quy luật liên quan trong từng giai đoạn lịch
sử, Bani có phải là một tôn giáo mới không hay chỉ là biến thái của một tổ chức
vệ quốc? Theo tôi là không và không thể, Bani không phải là một tôn giáo như
mọi người mặc định…
Một số sự kiện sau đây sẽ
minh chứng và làm căn cứ cho sự nhận định lạ lùng đó:
- Bani làm lễ Katat và Karơh cho thiếu niên nam nữ sắp trưởng thành chỉ mang tính tượng trưng với ý nghĩa đã gia nhập vào Bani bởi trước kia họ vẫn là Chăm, còn bên Islam làm lễ Khotan hoàn toàn mang tính khoa học. Họ cắt đầu dương vật để dễ dàng vệ sinh và cắt đầu âm vật để hạn chế ham muốn tình dục của phụ nữ, bởi họ chủ trương đa thê và phụ nữ chỉ ở trong cấm phòng trong tư thế lệ thuộc.
- Bani không làm lễ Samyơng 5 lần một ngày như bên Islam, mùa chay tịnh họ cũng không nhịn đói ngoại trừ tu sĩ Acar. Mùa Waha họ không đi haji hành hương ở thánh địa Mecca, bởi họ không thờ đức Allah mà chỉ thờ ông bà tổ tiên của họ. Ngôn ngữ Chăm vẫn là tiếng mẹ đẻ trong cuộc sống thường ngày, tu sĩ Acar chỉ đọc kinh Coran khi tụng niệm theo quán tính chứ không phải do đức tin. Họ nắm vững akhar Thrah và lưu giữ nhiều văn bản cổ Chăm chẳng khác gì đồng tộc Chăm, còn tinh thần dân tộc Chăm thì chắc chắn rằng họ trội hơn hẳn…
- Bani chưa bao giờ theo Islam, bằng chứng là trong ariya Nai mai mưng Mưkah nàng công chúa Chăm đang tỵ nạn ở Malaya về thăm quê hương chỉ chấp nhận nối lại tình yêu với hoàng thân Chăm với điều kiện khi vị này lôi kéo tất cả dân Chăm về theo Islam. Cuộc tình đỗ vỡ khi đó là một nhiệm vụ bất khả thi, lựa chọn đôi đường trong khi đất nước đang tan hoang khiến lòng dân ly tán!
Dĩ nhiên còn nhiều sự
kiện khác liên quan, điều muốn nói ở đây để xác định Bani là ai bởi câu hỏi
quan trọng ấy dường như vô tình đắm chìm lãng quên trong lịch sử. Bani là một
đẳng cấp mới được hình thành khi quốc gia lâm nguy cận kề vong quốc, trong khi
đẳng cấp chiến sĩ Balamon không còn đủ sức để đối kháng với thế lực ngoại xâm
thì Bani xuất hiện là một sự tất yếu mang tính sống còn. Đó là những chiến binh
một đi không hẹn ngày về, những đội quân cảm tử mang tính Samurai thà chết chứ
không chịu nhục và là những Kami-kaze sẵn sàng liều chết quyết tử cho tổ quốc
quyết sinh! Họ trang bị tinh thần Thánh chiến của Hồi giáo nhưng không tử vì
đạo mà tử vì dân tộc tổ quốc, Po Rome chính là chủ soái của đoàn quân tiên
phong này nhưng rất tiếc chính Po Rome lại bị sa lầy khi chủ tướng lại thất bại
trên một mặt trận khác. Đối thủ chính không ai khác chính là Bia Ut Ngọc Khoa
công chúa con Nguyễn Phúc Nguyên, Chàm chỉ gục ngã trước phụ nữ Việt chứ đàn
ông thì không ăn thua! Đó là một đội quân gián điệp tinh nhuệ nội công ngoại
kích mà vũ khí nguy hiểm nhất là nước mắt đàn bà được vận dụng một cách nhuần
nhuyễn đúng người đúng chỗ, một con bài vừa là một nạn nhân như một con tốt thí
để đạt mục đích cuối cùng. Po Rome nghe lời Bia Ut chặt cây Kraik là biểu tượng
của vương quyền cũng là sự thần phục thống nhất của nhân dân, mẹ vua đã ăn đọt
cây Kraik nên mang thai sinh ra vua thì thần mộc Kraik chính là cha mình. Phụ
mẫu mình mà còn triệt hạ thì nhân dân ắt mất lòng tin, hai vị tướng tài giỏi và
thân cận nhất là Xah Bin và Lah Bin cũng bị Bia Ut ly gián nên không được tin
dùng sinh ra chán nản từ quan. Những quan cận thần chủ chiến đều bị Bia Ut ton
hót cho ra ngoài rìa thay vào đó những kẻ a dua nịnh bợ tìm cơ hội, đoàn quân
Bani chưa lâm trận đã bị Bia Ut đánh cho tan tác dưới bàn tay chủ soái Po Rome.
Xah Bin là người trong hoàng tộc đi học đạo còn Lah Bin là người thuộc giới
bình dân, Bin là từ Hồi giáo có nghĩa là con đã xuất hiện từ thời Po Bin Swơn
tức Chế Bồng Nga có nghĩa là Con nhà trời. Đoàn quân Bani của Po Rome bại trận
là điều không tránh khỏi, đó là một bi hùng kịch của lịch sử cần được giải mã
thấu đáo như là bài ca không bao giờ quên! Chúng ta không ngạc nhiên khi những
lãnh tụ kháng chiến đều là Bani, từ Imưm Bithak Wa đến Katip Sumat hay Twơn
Phaow cùng những ai còn đặt câu hỏi: Tự do hay là chết! Bani là một đẳng cấp xã
hội chứ không là một tôn giáo do hình thức và lề luật của đẳng cấp này theo tôn
chỉ thánh chiến Islam, bởi sinh ra ai cũng là Chăm và lễ vào Bani chỉ còn là một
dấu lặng trong quá vãng buồn!!!
Hồi còn rất nhỏ cứ mỗi
lần vào dịp Ramưwan thì lại có Bani vào làng Chăm để ném gà mang vài con về
cúng ông bà, hôm nay thì không còn thấy nữa bởi ký ức xa xưa đã phai mờ trong
cuộc sống hiện đại. Tôi tò mò hỏi ông nội thì ông bảo rằng chỉ còn lác đác vài
nhà vẫn còn giữ tục, hồi còn thời ông thì tục ném gà rất phổ biến và xem như
một điều hiển nhiên. Đó là một hình thức ủy lạo những người chiến sĩ đã xả thân
vì nước năm xưa mà ngày nay không ai còn nhớ nữa, đầu năm cúng dê hay vào dịp
Rija đều phải mời họ về khoản đãi như một sự tri ân chứ không phải do Islam áp
đặt. Họ là những người anh hùng vệ quốc và là những chiến sĩ vô danh, rất tiếc
hôm nay mọi người lại nhầm tưởng họ như một hình thức tôn giáo. Trong trận
chiến cuối cùng thời Po Rome thì hầu hết nhân dân thuộc đẳng cấp thứ dân và nô
lệ đều gia nhập Bani, họ luôn đi đầu nơi các điểm nóng nên được gọi là Awal còn
Balamon lụ khụ theo sau nên gọi là Ahier. Thiết nghĩ hai từ này không còn ý
nghĩa để biểu đạt vì đã mất thời gian tính, gọi Bani là Awal và Chăm là Ahier
không còn phù hợp trong thuật ngữ khoa học cũng như chính danh trong sinh hoạt
đời thường. Gru Urang lại thuộc vào một tâm thế khác, bởi khi đã gia nhập Bani
thì mọi ràng buộc vào tập quán Balamon đều bị cởi bỏ để không phải vướng bận
vào giáo điều. Không chỉ giáo phẩm Kalơng hay Mưdwơn là Gru Urang mà ngay cả
giáo phẩm Basaih Kadhar cũng thế, thánh chiến thì không ai là Gru Drei ngoài
Bangsa. Bani chỉ giữ lại Kalơng và Mưdwơn gần gũi với tín ngưỡng dân gian để
phục vụ người sống, còn phần hồn thì thay thế bằng Acar về đất cho gần với một
kiếp đời chiến sĩ! Một người muốn làm Acar phải cạo đầu như một hình thức phát
nguyện hy sinh cuộc sống đời thường để toàn tâm toàn lực trung thành với tổ
quốc, việc cạo đầu này không dính dáng gì đến Phật giáo hay một lý do nào khác.
Họ đội Kapiah như một xác tín sẽ chiến đấu như những đứa con của thượng đế, sau
cùng họ hoàn nguyên Chăm khi vấn lên đầu akhan Mưthơm để chứng tỏ họ luôn và
mãi mãi là Chăm! Bani vẫn có Sang Mưgik nhưng đó không phải là thánh thất để
các tín đồ đi hành lễ, đó chỉ là nơi cho cấp Acar họp kín chuyện cơ mật để
thông báo và tiếp nhận những chỉ thị mới. Acar không chỉ là cấp lãnh đạo về
quân sự mà còn là lãnh tụ về tinh thần, thay thế hoàn toàn đẳng cấp Basaih của
Balamon vốn ôn hòa và thiếu quyết đoán! Hôm nay người Chăm còn tajuh haluw kluw
bimong như một minh chứng rằng lực lượng Bani vào thời điểm đó luôn áp đảo
Chăm, mỗi Haluw là một đoàn quân chủ lực và sau này hình thành từng thôn làng
riêng khi chiến tranh kết thúc. Bani đã anh dũng chiến đấu và chết trận nhiều
quá, sự hy sinh ấy trở nên vô ích vì không thể cứu vãn tình hình đến nỗi Ariya
Glơng Anak và Pauh Catwai phải lên tiếng can ngăn trong vô vọng! Hôm nay chúng
ta đều là những Bani wơr Tauk vì câu chuyện hào hùng bi tráng năm xưa chỉ còn
là những ký ức mơ hồ, có chăng chỉ là truyền thuyết cho người đời sau suy gẫm
và tôi viết những dòng này chỉ để gợi mở hơn là khép lại một trang đời!
Khi chiến cuộc thất bại
họ chạy vào phương nam tìm chốn dung thân vào đất Cambodia thì lại bị đoàn quân
của Ngọc Vạn chị của Ngọc Khoa lúc đó là nương nương của vua Cambodia đánh bật
trở lại, một số phải long đong nơi vùng biên giới Châu Đốc Tây Ninh hoặc len
lỏi vùng sâu các tỉnh miền tây để sống sót. Họ buộc phải vào Islam để có nơi
nương tựa bảo bọc, may mắn hôm nay họ vẫn còn nhớ đến cội nguồn Champa của
mình! Tôi có một thời gian lưu lạc ở Kampuchea nên có dò hỏi xem có làng Bani
nào còn hiện hữu trên đất nước này không, họ bảo còn vài làng ở Kampong Chnâng
và rải rác ở vài nơi Batambong Xiemriep… Thời ấy còn mất an ninh vì lính Polpot
hoành hành dữ quá, tôi lại chưa chán sống nên không dám mạo hiểm đi tìm đồng
tộc của mình hầu tìm lại chút thoang thoảng hương xưa! Ôi đám tàn binh ấy côi
cút lạc lõng biết bao nơi xứ xa người, họ vẫn quyết tâm không cải đạo vì họ vẫn
bất khuất mang tinh thần Bani cho dẫu nơi quê người đất khách. Họ không cần sự
che chở và bảo trợ của thế lực Islam cho dù đã sức tàn lực kiệt, tôi thành thực
khâm phục ý chí sắt đá và lòng thủy chung như nhất của họ trong sứ mạng của
mình! Đó là Chăm Hri giữa đời thường chứ không phải nơi núi rừng hoang dã, cộng
đồng Chăm hãy quan tâm và cưu mang lấy họ như một sự xoa dịu tủi nhục trong
chính cõi lòng mình! Có một yếu tố cực kỳ quan trọng mà nhiều nhà nghiên cứu đã
vô tình hay cố ý bỏ qua, Islam là một tôn giáo cực đoan chỉ chiếm hữu tín đồ
chứ không để tín đồ của mình hòa nhập vào tôn giáo khác. Ai lấy vợ hoặc chồng
người Hồi giáo thì nhất quyết phải vào tôn giáo của họ thì mới có thể dẫn đến
hôn nhân, vào đảng thì có thể bỏ đảng nếu có thời cơ đi Mỹ chứ vào Islam thì
suốt đời mãi là Muslim. Cho nên không thể có chuyện hòa giải giữa Islam và
Balamon để trở thành Bani, một Muslim nghe chuyện này thì sẽ rất ngạc nhiên và
sẽ cho rằng đây là một trò hề không hơn không kém! Đôi khi để trả lời một câu
hỏi cũng cần phải dành cả cuộc đời mình, những chiến sĩ vô danh ấy không cần
hữu danh trong thời đại của chúng ta. Cảm ơn ông nội đáng kính đã cho tôi một
đầu mối để lần tìm hiện tại mịt mờ trong quá khứ xa xôi, cảm ơn anh bạn Bani đã
nhắc tôi câu hỏi đến từ thuở nhỏ. Với tôi thì: Bani muôn năm!!!
There are some interesting closing dates on this article but I don’t know if I see all of them middle to heart. There may be some validity however I'll take maintain opinion till I look into it further. Good article , thanks and we wish more! Added to FeedBurner as properly online casino slots
Trả lờiXóa