Nhà thơ Lê Văn Hiếu |
VỀ CỔ THÁP
Ta
muốn chạy ùa về cổ tháp
Vớt
bóng trăng xưa
Vớt
dấu chân người.
Dấu
xưa giờ ẩn nằm trong cỏ.
Gần
gũi và xa xôi.
Ta
muốn chạy ùa về cổ tháp
ập
nhanh theo ý nghĩ mình.
Bóng
nấp trong mỗi viên gạch
Về
sờ một chút gió xanh.
Bóng
có thể lấy,
Dấu
chân có thể gỡ về.
Viên
gạch kia thì không thể,
Ngàn
năm tháp cổ từ ta.
Ta
chạy ùa về cổ tháp,
Nhận
mặt
Khoảnh
khắc thôi.
Khỏi
phải vương buồn.
Ta
quì xuống,
Nói
lời cảm tạ
Viên
gạch đời lưu giữ hàm ơn.
Ta
muốn chạy ùa về cổ tháp
Để
khỏi làm người ,
Bội
phản phải không em?
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
thach.michelia@gmail.com