Nhà thơ Chế Mỹ Lan |
Màu Mây Qua Tháp
Đứng trầm mặc bên đồi cao khô khốc
Tháp Chàm xưa cổ kính dáng uy nghi
Tình đời trái ngang dâu bể bề bề
Tháp vẫn đứng kiên cường và tráng lệ
Tháp Chàm xưa cổ kính dáng uy nghi
Tình đời trái ngang dâu bể bề bề
Tháp vẫn đứng kiên cường và tráng lệ
Đợi cố nhân tháp tuôn dòng huyết lệ
Người nay đâu? Ta đang đứng mỏi mòn
Dẫu buồn đau ta vẫn gượng sức tàn
Người xưa xa có bao giờ trở lại?
Người nay đâu? Ta đang đứng mỏi mòn
Dẫu buồn đau ta vẫn gượng sức tàn
Người xưa xa có bao giờ trở lại?
Màu mây trắng hay màu của nỗi nhớ
Tháp miệt mài đánh bạn với thời gian
Rừng không còn hoang, người vẫn biệt mù
Tháp đứng mãi cho đến ngày tận thế!
Tháp miệt mài đánh bạn với thời gian
Rừng không còn hoang, người vẫn biệt mù
Tháp đứng mãi cho đến ngày tận thế!
trích từ tập thơ Em & Màu Mây Qua Tháp - Chế Mỹ Lan (NXB Văn Học, 2008).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
thach.michelia@gmail.com