Mahmoud Darwich là con thứ nhì trong một gia đình có tám người con. Ông sinh ngày 13
tháng Ba năm 1941 tại làng al-Birwah, một làng thuộc Galilée, cách
Saint-Jean-d’Acre chín cây số. Bị xua đuổi vào năm 1948, gia đình qua Liban tỵ
nạn. Hai năm sau bí mật trở lại. Ông lớn lên ở Israel , tham gia phong trào yêu
nước khi còn rất trẻ. Từng bị tống giam nhiều lần và bị quản thúc tại gia nhiều
năm vì hoạt động văn nghệ và báo chí. Năm 1970 phải rời Palestine qua Cairo hai
năm và đã sống ở Beyrouth 12 năm, sau đó lại phải rời Liban khi quân Israel
tràn tới... Cư ngụ tại Paris và Tunis . Chủ tịch Hội nhà
văn và nhà báo Palestine .
Điều khiển tạp chí văn hóa al-Karmil, xuất bản ở Chypre. Tác phẩm gồm khoảng 20
cuốn, phần lớn là thơ, một số là tiểu luận và chứng từ, ghi lại bước đường đấu
tranh của dân tộc ông. “Những kẻ đi qua…” từng gây sóng gió trong công luận Israel . Bài này
đã có tới bốn bản dịch tiếng Hy-bá, một bản tiếng Anh và một bản tiếng Pháp…
Nhiều tuyển tập thơ Mahmoud Darwich đã được dịch sang Pháp văn, do các nhà xuất
bản Les Éditions de Minuit, Actes Sud, hoặc Gallimard tại Pháp ấn hành.
Những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
1.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
hãy đem những tên tuổi của các người mà đi đi
Hãy rút lại những giờ phút của các người khỏi thời gian của chúng tôi, đi đi
Hãy cưỡng đoạt những gì các người muốn
màu xanh của vùng trời và cát của ký ức
Hãy chụp những tấm hình các người muốn, để biết
rằng các người sẽ không hay biết
bằng cách nào những hòn đá của đất chúng tôi
lại dựng nên chiếc mái của trời
2.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
Các người đem lại gươm đao, chúng tôi cung cấp máu
các người đem lại sắt thép và lửa đạn, chúng tôi cung cấp thịt da
các người đem lại một chiến xa khác, chúng tôi cung cấp đá
các người đem lại bom cay, chúng tôi cung cấp mưa
Nhưng bầu trời và không khí
đối với các người và đối với chúng tôi cũng là một thứ như nhau
Thế nên các người hãy lấy phần máu chúng tôi của các người, và đi đi
hãy đi ăn tối, tiệc tùng và khiêu vũ, rồi đi đi
Để chúng tôi giữ lấy những đóa hồng của những người tuẫn giáo
để chúng tôi được sống như chúng tôi muốn
3.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
như bụi đắng cay, hãy qua đâu tùy các người muốn
nhưng đừng đi qua giữa chúng tôi như những loài ruồi nhặng bay bay
Chúng tôi có những việc phải làm trong đất chúng tôi
chúng tôi phải trồng lúa
phải tưới đẫm bằng sương của thân xác chúng tôi
Chúng tôi có những điều không vừa ý các người ở đây
những đá và chim đa-đa
Thế nên, hãy đem quá khứ, nếu các người muốn
qua khu chợ bán đồ cổ
và hoàn phục bộ xương khô cho con chim rẻ quạt
trên một cái khay bằng sứ
Chúng tôi có những điều không vừa ý các người
chúng tôi có tương lai
và chúng tôi có những việc phải làm trong xứ sở chúng tôi
4.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
hãy dồn đống những ảo tưởng của các người vào một cái hố bỏ hoang, và đi đi
hãy hoàn trả kim thời khắc cho sự chính đáng của con bê vàng
hay cho nhịp điệu súng sáu
Chúng tôi có những điều không vừa ý các người ở đây, đi đi
Chúng tôi có những điều không có nơi các người :
một quê hương rướm máu, một dân tộc rướm máu
một quê hương hữu ích cho lãng quên và cho kỷ niệm
5.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
đã đến lúc các người đi đi
và đã đến lúc các người định cư ở nơi đâu thích hợp với các người
nhưng đừng định cư giữa chúng tôi
Đã đến lúc các người đi đi
đã đến lúc các người chết ở nơi đâu thích hợp với các người
nhưng đừng chết giữa chúng tôi
Chúng tôi có những việc phải làm trong đất chúng tôi
nơi đây, chúng tôi có dĩ vãng
tiếng nói khai mào của sự sống
và nơi đây chúng tôi có hiện tại, hiện tại và tương lai
nơi đây chúng tôi có cõi thế này và cả đời sau nữa
Thế nên, các người hãy ra khỏi đất chúng tôi
ra khỏi đất liền của chúng tôi, vùng biển của chúng tôi
ra khỏi lúa của chúng tôi, muối của chúng tôi, vết thương của chúng tôi
ra khỏi mọi sự, hãy ra khỏi
những kỷ niệm của ký ức
hỡi các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
Trong Palestine mon pays: L’affaire du poème
(Les Éditions de Minuit, Paris, 1988)
Dịch, Diễm Châu
Source, Tienve.org
Những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
1.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
hãy đem những tên tuổi của các người mà đi đi
Hãy rút lại những giờ phút của các người khỏi thời gian của chúng tôi, đi đi
Hãy cưỡng đoạt những gì các người muốn
màu xanh của vùng trời và cát của ký ức
Hãy chụp những tấm hình các người muốn, để biết
rằng các người sẽ không hay biết
bằng cách nào những hòn đá của đất chúng tôi
lại dựng nên chiếc mái của trời
2.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
Các người đem lại gươm đao, chúng tôi cung cấp máu
các người đem lại sắt thép và lửa đạn, chúng tôi cung cấp thịt da
các người đem lại một chiến xa khác, chúng tôi cung cấp đá
các người đem lại bom cay, chúng tôi cung cấp mưa
Nhưng bầu trời và không khí
đối với các người và đối với chúng tôi cũng là một thứ như nhau
Thế nên các người hãy lấy phần máu chúng tôi của các người, và đi đi
hãy đi ăn tối, tiệc tùng và khiêu vũ, rồi đi đi
Để chúng tôi giữ lấy những đóa hồng của những người tuẫn giáo
để chúng tôi được sống như chúng tôi muốn
3.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
như bụi đắng cay, hãy qua đâu tùy các người muốn
nhưng đừng đi qua giữa chúng tôi như những loài ruồi nhặng bay bay
Chúng tôi có những việc phải làm trong đất chúng tôi
chúng tôi phải trồng lúa
phải tưới đẫm bằng sương của thân xác chúng tôi
Chúng tôi có những điều không vừa ý các người ở đây
những đá và chim đa-đa
Thế nên, hãy đem quá khứ, nếu các người muốn
qua khu chợ bán đồ cổ
và hoàn phục bộ xương khô cho con chim rẻ quạt
trên một cái khay bằng sứ
Chúng tôi có những điều không vừa ý các người
chúng tôi có tương lai
và chúng tôi có những việc phải làm trong xứ sở chúng tôi
4.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
hãy dồn đống những ảo tưởng của các người vào một cái hố bỏ hoang, và đi đi
hãy hoàn trả kim thời khắc cho sự chính đáng của con bê vàng
hay cho nhịp điệu súng sáu
Chúng tôi có những điều không vừa ý các người ở đây, đi đi
Chúng tôi có những điều không có nơi các người :
một quê hương rướm máu, một dân tộc rướm máu
một quê hương hữu ích cho lãng quên và cho kỷ niệm
5.
Các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
đã đến lúc các người đi đi
và đã đến lúc các người định cư ở nơi đâu thích hợp với các người
nhưng đừng định cư giữa chúng tôi
Đã đến lúc các người đi đi
đã đến lúc các người chết ở nơi đâu thích hợp với các người
nhưng đừng chết giữa chúng tôi
Chúng tôi có những việc phải làm trong đất chúng tôi
nơi đây, chúng tôi có dĩ vãng
tiếng nói khai mào của sự sống
và nơi đây chúng tôi có hiện tại, hiện tại và tương lai
nơi đây chúng tôi có cõi thế này và cả đời sau nữa
Thế nên, các người hãy ra khỏi đất chúng tôi
ra khỏi đất liền của chúng tôi, vùng biển của chúng tôi
ra khỏi lúa của chúng tôi, muối của chúng tôi, vết thương của chúng tôi
ra khỏi mọi sự, hãy ra khỏi
những kỷ niệm của ký ức
hỡi các người những kẻ đi qua giữa những lời nói thoáng qua
Trong Palestine mon pays: L’affaire du poème
(Les Éditions de Minuit, Paris, 1988)
Dịch, Diễm Châu
Source, Tienve.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
thach.michelia@gmail.com