14 thg 12, 2009

Nếp Gấp



Nếp gấp


Nếp gấp đã đậm nét rồi

anh có thể      tự chạm      chạm đều
đến khi chai sạn đôi bàn tay
anh có thể      tự vạch      vạch lối
đến khi nhức mỏi đôi bàn chân
anh có thể       tự kiếm      kiếm mồi
đến khi mòn móng vuốt, rụng hàm răng

Nếp gấp đã định   như thể hai linh hồn bẻ đôi
anh níu đời anh      chỉ trong một nếp

Nếp của đọa đầy/nếp của ngóng mơ
nếp của giông bão/nếp của  tĩnh yên
nếp của nhân danh/nếp của trống trơ
nếp của ác quỷ/nếp của thiên thần

lân lân
lân lân
lân lân

tôi khép đôi môi chỉ bằng một nếp gấp.


*
Trong dòng chảy của dòng sông gấp khúc
tôi được vớt lên
để phơi khuôn mặt trên vở kịch đời sống

Người đời muốn      tôi phải giả vờ sống
tôi phải cam phận, chịu đựng tủi nhục
tôi phải vác mang những thứ mà
tôi ghét    tôi căm phẫn   tất cả cái ý muốn
của họ đều khiến tôi chết ngay lúc sống

Tôi đang đi trên bình yên giả tạo của thời cuộc
quyền hạn ở nơi tôi chỉ đủ cho tôi   chuyển màu
dệt lên thứ ánh sáng để ảnh tưởng về
tôi và những kẻ vô hồn thoáng qua đời nhau 
Tôi phải dừng lại ngắm
con đường của tuổi thơ ngỡ là thất lạc
con đường của bao phen vực tôi dậy để vượt biên lối mòn
con đường quanh co của thân
phận côi cút/hèn mọn

Giờ đây     phía trước mặt
chuỗi ngày dài mà tôi đang cố đuổi bắt
cái hân hoan    đã cuốn tôi trôi

Vẫn ở phía đâu đó ở góc khuất của nếp gấp
tôi nhìn về phía xa xăm

gập hai đầu gối, nguyện cầu.



Trích từ tập thơ "Mi & Ngôn Lời" - Michelia (2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

thach.michelia@gmail.com