13 thg 12, 2009

Thảm kịch



Thảm kịch


Bốc đồng bởi cơn điên tôi tách mình khỏi đám đông
đứng trên bục đài lịch sử tôi nhìn dọc thế kỷ
nhìn thẳng vào khuôn mặt tộc Chàm

Tộc bị gạt ra ngoài    trong hoang mang
trong sợ hãi    trong tủi nhục
họ phẫn nộ
nhưng chỉ làm cựa quậy cái hình hài của
đứa con côi    đứa con hoang
đứa con bị ruồng bỏ

Tộc bị xóa dấu
bản án lịch sử dành cho họ - là sự mất tích
không kính trọng – chỉ có lợi ích và trò bẩn thỉu vô nhân tính
không cứu rỗi - chỉ có lời nguyền rủa cho đám vô thần ô uế
không đặc ân - chỉ có sự thương hại cho cơn khốn quẫn của kẻ từ bỏ
không nhìn nhận - chỉ có sự khinh miệt cho sự hiện diện
đứa con bỏ nhà     đền tháp bỏ hoang
thần thánh cũng theo nốt

Mùa đã rụng,
bay đi đàn chim di...


Họ đi qua làng mạc, cánh đồng, nương rẫy
những miền đất mà họ đã gắn bó bấy lâu
họ đi qua miền đất mà đám cây xương rồng đứng
trơ trọi trên mảnh đất của nắng và gió
họ đi qua những cồn cát không còn dấu tích của        sự sống
những nấm mồ của dòng tộc và những đền thờ của    tổ tiên
Bimong   Kalan
họ ra đi, chỉ quê hương ở sau lưng
họ đi qua đêm lạnh của những trận mưa lụt
đói khát, mệt mỏi
họ đi sâu vào rừng, vượt núi
mất mát, chia ly
họ đi qua những thành phố đông đúc người
thất lạc, tủi nhục
họ đi qua sông hồ, biển cả, bão táp và sóng dữ
chìm nghỉm, trôi dạt
họ đi qua những miền đất vẫn còn chiến tranh
vẫn còn đói khổ, vẫn còn những đối xử bất công
vẫn còn những phản bội, những lọc lừa, những u mê
những ngu xuẩn của đồng loại

Nhắm mắt và chịu đựng

Họ vượt qua bề dày bóng đêm của lịch sử
để tồn tại
nghe âm vang của những đồng đội, những người thâ
n
những anh em những bạn bè dội về những tiếng
thân thương    kinh hãi
điều làm họ đáng sợ
là phải ngoái lại cái đằng sau mà quá khứ như là
những nấm mồ với dòng tên vô danh
không tiếng động      không lễ nghi

Bay đi, đàn chim di

Cuộc ra đi và mất tích của họ có khi được
nhìn nhận nhầm lẫn là tội đồ
cái miền đất mà họ tìm tới
ở đó họ bị đối xử thậm tệ
ở đó họ bị phân biệt kỳ thị
ở đó họ bị xua đuổi
ở đó họ bị chèn ép
sự phản kháng của họ vô hiệu 
sự có mặt của họ như là bóng ma hay
một sinh vật không phải giống người

Bản năng sống   họ phải sống
để vạch mặt những kẻ dối trá, những kẻ tàn bạo
những kẻ đã buộc họ phải lìa xa đền tháp
mái nhà, người thân

Một sự thể hiện lầm lạc cho sự ra đi của họ
mất tích của vài người không được nhắc đến
mất tích của một nhóm người không được nhắc
đến    mất tích của cả giống loài người cũng
không được   nhắc đến

Ở nơi miền đất nguyền rủa
các sử gia được tăng cường để tìm tung tích họ
chỉ có những cái đầu lâu để - hỏi cung vạch tội
chỉ có những xương cốt để - gặm nhấm
nhưng trong bóng đêm thảm kịch
những linh hồn côi cút lờn vờn trên mái đầu
bạc phơ   của thể chế tráo trở

Và tôi - không phải là người cuối cùng nghe được
tiếng ai oán, căm phẫn của những linh hồn lang thang
chưa được trả về với cội nguồn của chúng

nơi họ hiện tồn, được hoan nghênh.


Trích từ tập thơ "Mi & Ngôn Lời" - Michelia (2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

thach.michelia@gmail.com