Trà Vigia |
tặng Đông Hà
Nằm cuộn mình trong bào thai
Lưng chừng giữa trời và biển
Cựa mình tôi bước ra
Rơi chơi vơi trần truồng mặt đất
Hé mắt tôi nhìn rồi bật khóc
Chào đời Chào người Chào tôi
Ngồi riêng mình nơi hoang khai
Chẳng thấy ai ngoài bong ma trơi
Nhởn nhơ vùng đất quen mà lạ
Tôi đi ngược thời gian
Lùi bước chân về miền cố quận
Gặp đời Gặp người Gặp tôi
Ngoài kia cõi người xôn xao
Và em ở đâu đấy có lẽ
Lạc nhau mấy trăm năm mà cứ ngỡ
hôm qua
Đôi khi vẫn thấy nhau trên đường
đời bất chợt
Vẫn không nhận ra ai trong đó có
em hiện tại
Dường như tôi nghe tiếng người
kêu gào
Hô hào sang tạo hối thúc nhân văn
Khơi gợi tiềm năng tính tình tang người
Trong cơn ác mộng tối nay chọc chờ
Ru tôi vào kiếp sau chập chờn miên viễn
Tôi không muốn ngủ không muốn đọa
đày
Vào tương lai đã được báo trước
Và tôi tự vệ bằng cách đi ngược thời gian
Tìm em Gặp em Chào em trong quá khứ.
Huế, 30.4.2014
Trà Vigia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
thach.michelia@gmail.com