Café cay
(Tặng Thu – Thiện – Tài)
một mình café
ngã sáu
nhà văn hóa nhà cao tầng
nhà không
cao thấp nhấp nhổm nhìn
xe cha xe con xe ôm ấp nhau
người lao
vút kẻ ủ rũ chờ
người đi qua ngày đi qua
tôi nhìn bà đi
qua ông đi lại
tôi ngoái nhìn tôi ái ngại
một kiếp người
đi về đã mỏi
mòn gót chân
phiêu bạt lạc loài
dừng lại
làm vài ly lấy sức
bốn người ngồi bốn góc
khoác lên bốn tên vần T
Thu Thiện
Tài Tiến
tang tình
tang tính tình tang
tu tù
tình tội
may chưa
tư từ tự tử
cứ sống như chưa được sống
sám hối
trong hơi men
từ lò hỏa ngục bốc lên thiên đường
nổ như
chai bia bật nắp
chẳng
chết chóc ai
chỉ nghe giọt
sầu rơi tung tóe
dưới chân đời
ngọt ngào nâng ly cụng
cứ nổ thoái
mái cho nhẹ lòng
chúng ta
là những thằng đàn ông
chúng ta là
những kẻ đáng thương
chúng ta là
những người tội nghiệp
chúng ta
luôn là nạn nhân của buổi giao thời
có lẽ chỉ
còn một bài thơ
một mình café
ngã sáu
tay khuấy mắt nhìn
bâng quơ
buôn mê 11.04.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
thach.michelia@gmail.com