Đời Mơ Hồ
1.
Có thể trận bão đêm qua quét ngang đồi vô
danh chưa được đặt tên, đã chết
có thể công văn khẩn đã đến nơi, chưa ai mở
(thủ trưởng công tác xa) có thể tôi sẵn sàng
chết
vì yêu em, nhưng em đã đi
sẽ không bao giờ trở về, có thể
một bài thơ mới mở mắt chào đời, đã bị ám hại
có thể một cuốn sách vừa ra khỏi nhà in, đã
nhận lệnh cấm
có thể cơn mưa vừa tạnh mà tôi không hay
dù giọt càphê đen cuối cùng đã hết
có thể trận bóng chiều nay bị hoãn như cuộc
cởi trói bị hoãn
các fan cứ nhẫn nại chờ, như một thói quen
có thể một số từ vừa bị siết cổ
người ta âm thầm mai táng chúng
chúng chưa chết hẳn, cũng có thể
đập ngăn đã bị tháo, có thể
con mương cạn nước tưới đám ruộng lúa làm
đòng tuần sau
tay Khanh Xóm Dưới dám chơi lắm có thể, trên
đã quyết
giảm thủy lợi phí mà Ủy ban chưa muốn triển
khai
mùa này lại è lưng ra đóng có thể, giá phân
năm nay lại lên
có thể thằng Pha nghỉ học
có thể mẹ Lung xách bầy heo con xiết nợ
có thể trà trong loong đã sạch bách
như niềm tin ngày mai tươi sáng cạn kiệt
có thể phong thư đã được xé từ lâu
nhưng không ai đọc, dưới phố em đã về có thể
trái tim tôi lần nữa đập thiếu trật tự
hoặc sẽ vĩnh viễn thôi đập
như một công văn vừa dán gởi trả lại
như cuốn sách bị tháo bỏ. Như một bài thơ…
2.
hương lộ vô danh tuổi thơ tôi với thằng Lung
chạy rong
vừa được đặt tên Hoài Thanh, Lưu Hữu Phước
đường Tự Do tuổi trẻ tôi ưa lang thang
sau 75 nó làm Đồng Khởi
có thể mai lại thích tên nào khác
có thể thằng Lung đã chết trận Hạ Lào
31 năm mẹ Min chờ, có thể
nó còn sống, đã vượt biên, lấy con vợ giàu,
có lẽ
bỏ rơi con Tám, bỏ quên mẹ già vô phước nó
thằng thất đức, thằng mất dạy
ừ, thà nó thất đức, mất dạy đi chứ đừng chết
cái Lớn tháng sau xin nhập được KT3[1], có
thể
20 năm hết đời “tạm trú trên đất nước mình”[2]
đồ hộ khẩu chết tiệt
có lẽ thế giới đang bị khủng bố đâu đó
có lẽ lựu đạn hạt nhân sắp được chế đâu đó
sắp được quăng đâu đó, có lẽ
có thể dịch cúm
có thể nền văn hiến sắp nhiễm trùng
có thể một cái gì đó sắp đố
sắp đổ lên một cái gì đó
đè nát một cái gì đó
xóa một cái gì đó
có thể sợ hãi vừa mọc lên đâu đó
các trang web văn nghệ vĩnh viễn đóng, có thể
cho con lộ vô danh tôi phóng xe từ Núi Xám
hết làm khoái mỗi cuối tuần
có thể
thằng Lung vẫn còn sống
mẹ Min còn hy vọng.
_________________________
[1]KT3: hộ khẩu thường trú tạm thời.
[2]Tên một tít báo phát hành ngày 10.06.2004 tại
Việt Nam.
3.
trong cuộc mơ hồ này có thể
một người nào đó đã dính SIDA, và một người
nào đó
sắp trở thành tổng biên tập Văn chương
một người nào đó sẽ chỉ điểm một người nào đó
một người nào đó tháo chạy về quê có thể
một người nào đó mở quán bia ôm hay sắp nhảy
lầu
một người nào đó bị đồn mất tích
một người nào đó mắc chứng mất ngủ
mắc chứng làm thơ đăng báo tết
chứng nghi một người nào đó câu kết với một người nào đó
một người nào đó khai báo một cái gì đó, không hiểu
có thể một người nào đó rời bỏ tiền vệ không
để lại dấu vết
một người nào đó có con gái xinh đẹp, có thể
lớn và làm nghề phê bình
phê bình thơ trên một tờ báo nào đó
đánh người này hoặc nương nhẹ người kia, có thể
trong cuộc chơi này
có thể một người nào đó sành đưa & nhận
hối lộ hơn một người nào đó
một người nào đó giật Nobel văn chương đầu
tiên cho Việt Nam
một người nào đó leo lên tận ghế quốc hội, có
thể
làm ông nghị gật và thỉnh thoảnh cũng có thể
phát biểu câu gì đó bênh vực cho thứ tự do
nào đó của loài văn nghệ nào đó
trong cuộc chơi mơ hồ này
bác bùi giáng đã không thể biết được
chú diễm châu đang không thể biết
anh phan đan chắc không thể
quốc chánh ngang tàng cương cứng cũng không
thể phan bá thọ thơ mát tay khúc duy lảng vảng anh không cho đẩy nữa phấn cô
độc hải phòng mai văn tiến dũng cứ thế mà lên cưng nhé thấm vân nồng nàn mát mẻ
sara tắt nắng nực nội siêu hình hồng minh hữu phố đỏ wũ núi xám tôi chán mớ đời
viết may rủi trúng trật anh em thể tất nguyễn lê đạt rất mực hoành tráng hoàng
tranh dọc ngang ba gai hưng quốc nghiêm trọng chịu chơi cho người chơi chịu chú
chân phương lâu quá không ghé chơi nhà thuý hằng em gái barcadi thương ơi là
hoàng thận nhiên ngọc-tuấn bao la bay bướm quang thiều dài ngoằng bên chàng hết
sẩy đinh linh cụt ngủn hoàng linh tươi rói quang tuấn nghĩa lê mầy đi đâu chả
thấy thơ thẩn nữa huyền thư phan biệt mù nhiên hạo tay mần thơ tay đấm đá tay
bùi chát dơ ngày càng dáy có mất lòng cậu cù an hưng hay không biết không không
biết
bác bùi giáng cũng chưa chắc đã biết
[….]
không một ai có thể biết chắc một cái gì đó
về cái đó gì đó
đã đang hay sẽ xảy ra
không một ai
trong cuộc đùa dai này, có thể
có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi theo tình bỏ
cuộc chơi theo tiền bỏ cuộc chơi theo đảng bỏ cuộc chơi chả theo gì cả cũng bỏ
cuộc chơi
cuộc chơi vô bổ này.
Núi Xám, sau trận BĐN – Nga: 2-0
4.
Có thể tỉ số trận đấu đã được dàn xếp
các bàn thắng không cần thiết nữa
cả những giọt mồ hôi những giọt nước mắt
niềm tin bị đánh cắp
don’t let me down
như cuộc hôn nhân từ lâu được dàn xếp
tôi về đã muộn
đậu tú tài anh đi trung sĩ, anh làm lính nguỵ
nuôi thơ
có thể lịch sử đi lộn nước đâu đó, ở khúc
ngoặt
Mĩ Sơn bị bỏ rơi
mấy trăm ngàn dân Chàm bị bỏ rơi
mươi triệu dân Kurk
một vũ điệu, nửa bài dân ca bị bỏ rơi
như ấm trà đã pha bị bỏ rơi, sau trận pháo
có thể
chính phủ mới vừa được dựng
bỏ quên
tiểu đội chốt trong núi, di dân giữa sa mạc,
lưu dân trại tị nạn
hi vọng cuối cùng bị bỏ rơi
như cuốn sách bị bỏ rơi, có lẽ
Phạm Công Thiện muộn Ngày sinh của rắn
Inrasara quên Sinh nhật cây xương rồng
Nguyễn Viện thành Tiên tri giả
tiên tri về những cuộc bỏ rơi.
5.
chả rặn nổi mục tiêu bé con sống qua ngày
chả có lấy nửa mảnh tình rách nào để nhớ
suốt
ngày
thấy núi là núi sông là sông
thèm kể chuyện về mình
thèm nghe kể chuyện về mình
ôi là ngốc
thành phố
buồn
nhớ không em
nhớ
nhưng hết nhớ nổi đoạn nhạc sến từng hát
có lẽ kí ức vừa rơi đâu đó
thói quen mỗi
chiều mỗi đóng chuồng bò
thôi thì
thôi nhé
thì
thôi
chiều nay có chuyện/việc nào làm không chả
hiểu
tàu vừa hụ còi qua
tàu đi
tàu
lại đi rồi
thì thôi còn
một góc
trời chênh vênh
câu thơ sẽ không bao giờ được đọc lại
(ít nhất được đọc lại như xưa)
cả bài thơ sắp
viết
sắp
in
sắp tặng
không gì cả
thấy
núi chẳng là núi sông chẳng là sông
vẫn không thể làm xong một bài thơ
lạc hậu.
6.
sẽ có người mới hơn có kẻ cũ hơn
có người cấp tiến hơn có kẻ bảo thủ hơn
bảo thủ hơn hôm qua hơn hôm kia, ai biết được
mơ hồ đời
mơ hồ Nguyễn nhà văn mơ hồ Trần giáo sư mơ hồ
lũ sẽ quét bạo hơn và rút nhanh hơn
giá phân lên bất ngờ hơn
chất lượng thuốc Tây xuống mơ hồ hơn
bài thơ hay bất ngờ giữa một tập thơ tẻ nhạt
thơ ngẫu hứng và phê bình đột hứng
mưa Sàigòn đột hứng hay nắng Đàlạt ngẫu hứng
như loài bão miền Trung
như loài thơ Việt Nam
tôi rồi có ngày sẽ cũ sẽ bảo thủ sẽ hủ
như ông nhà phê bình một sáng thức giấc
cũng có thể sớm hơn hay muộn hơn đôi chút
cũng có thể tệ hại hơn, có lẽ
không chỉ một hay hai thế kỉ qua
chắc chắn rất nhiều thế kỉ đã qua và sắp tới
nhân loại sai & lầm[1]
chỉ có ta duy nhất đúng chỉ có ông
duy nhất đúng
chỉ có
đời mơ hồ
biết đâu tôi rồi cũng y chang như thế, có lẽ!
7.
ôi nếu tui không tình cờ đọc Nietzsche
đời tui sẽ trôi về đâu về đâu [thương những
con đường]
về bàn giấy văn phòng ngày tám tiếng đóng
thùng cà vạt
về ghế giáo sư chăm chỉ dạy dỗ gõ đầu
tui vào hội hay tui ủy viên
cũng có thể tui trưởng ban câu lạc bộ thơ
Biên Hòa bệnh viện.
ôi nếu tui không một lần yêu Phạm Công
Thiện *
tui sẽ say thơ Trương Nam Hương biết đâu
tui sẽ miệt mài đọc Văn nghệ (cả Văn nghệ
thành phố, Văn nghệ trẻ)
biết đâu tui sẽ siêng năng đăng kí bưu điện
tui sẽ xếp đúng trật tự số/ngày/tháng/năm
tui chuyên gia trả lời mọi sinh hoạt tình
hình văn chương Việt Nam
tui còn mến cả văn Anh Đức nữa, biết đâu
nếu không một lần lỡ yêu Phạm Công Thiện
nếu chưa đọc Nguyễn Hưng Quốc
chắc tui sẽ nghiền ngẫm Trần Thanh Đạm
nếu chưa biết dân chủ Pháp/tui đã mơ tự do
Bắc Hàn
chưa biết biển Mũi Né/cả đời tui mê bãi Nha
Trang *
nếu rừng đầu nguồn Núi Xám chưa bị phá
biết đâu tháng này trời đã mưa
vụ dưa đã trúng
Xóm Dưới chắc trả cạn nợ ngân hàng
nếu chủ tịch xã nhiệm kì qua chừa ăn hối lộ
ôi chiều kia nếu tui không ngẫu hứng xuống
chợ *
tui đâu đã quen cô gái môi cong
cho em nổi cơn cù rủ buồn một buổi
ôi nếu tui không một lần ngẫu hứng cưới em
chắc chi tui đã đầy đủ sức khỏe để làm thơ
biết đâu tui sẽ ốm và
em sẽ ốm
lấy ai mà dỗ nhau
lấy ai
mà dỗ hai con chó ốm**.
---------------------------
* Lưu ý: có vần vè hẳn hoi.
** Thơ Nguyên Sa.
8.
hay tổ tiên tui sống ác
hay ông bà tui bỏ tù hay sát hại nhiều người
hay kiếp trước mẹ tui ăn cay nên đẻ rơi tui
xóm ổ chuột
hay kiếp trước cha tui ăn độn nên mấy cú đi
không lọt
để cả đời làm công dân Núi Xám
hay kiếp trước tui là chim nên kiếp này tui
làm con ếch
kêu ồm ộp ngoài mưa (bắt chước Inrasara)
thật to
hay kiếp trước tui cà lăm nên kiếp này tui
làm nhà văn
ở Việt Nam (bắt chước Đinh Linh)
ú ớ u ơ máy vi tính [tình]
ôi sao đời tui khổ thế này
tui biết làm gì trong mùa thu năm nay (mượn ý
thơ Phan Nhiên Hạo)
cả những mùa thu kiếp sau nữa
hay lại phải làm thơ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
thach.michelia@gmail.com