Lên Súng
Trước nhà tôi những anh chàng đặc vụ canh gác đêm ngày.
Họ ghi chép tất cả vào một cuốn sổ tay: ai vào, ai ra, và những lần tôi ra, tôi vào,
Ai là các bạn tôi, tôi ôm hôn ai, tôi thì thào với ai...
Nhưng có một điều họ không thể ghi chép, ấy là những lần đi đi, lại lại
Của những gì lướt qua đầu tôi,
Những ý nghĩ mà tôi ôm ấp trong mộng.
Chính quyền có súng trường, súng máy,
Còn tôi, con muỗi nhỏ nhoi, tôi có mũi chích của tôi.
Trước nhà tôi những anh chàng đặc vụ canh gác đêm ngày.
Họ ghi chép tất cả vào một cuốn sổ tay: ai vào, ai ra, và những lần tôi ra, tôi vào,
Ai là các bạn tôi, tôi ôm hôn ai, tôi thì thào với ai...
Nhưng có một điều họ không thể ghi chép, ấy là những lần đi đi, lại lại
Của những gì lướt qua đầu tôi,
Những ý nghĩ mà tôi ôm ấp trong mộng.
Chính quyền có súng trường, súng máy,
Còn tôi, con muỗi nhỏ nhoi, tôi có mũi chích của tôi.
Taslima Nasreen là một nữ bác sĩ (Phụ khoa),
sinh năm 1962, nạn nhân của một trật tự an bài (gồm bằng ‘đàn ông’ và những kẻ
buôn thần bán thánh) ở Bangladesh. Tác giả cuốn tiểu thuyết-tư liệu Lajja viết bằng tiếng Bengali, thuật lại thảm
cảnh của một gia đình thiểu số Ấn giáo ở xứ bà. Vì cuốn sách này, bà đã bị những
người Hồi giáo «toàn thủ» đòi treo cổ, phải trốn tránh và sống lưu vong ở Thụy-điển
rồi Berlin…
Thủy Trúc dịch
Nguồn: Tienve.org
Nguồn: Tienve.org
HN sang thăm Tuệ Nguyên nhé .
Trả lờiXóaHân hạnh!
Trả lờiXóa