20 thg 1, 2013

Khúc Tấu Rối 14




14.


chảy siết qua con người y
dòng chảy của những con chữ
dòng mà y cố nặn tạc cảm xúc
thứ cảm xúc đã tê liệt độ rung
thứ cảm xúc đã chai sạn bề mặt
thứ cảm xúc đã cóng lạnh sau mùa suy tư

đêm nay    những con chữ trỗi dậy
bất chợt trương phình về kích cỡ và trọng lượng
đè lên con người y
một sinh linh cụt què
bởi đã cố nhai ngốn ngấu những xúc cảm
nhai nghiến những khoái cảm dục vọng mà loài người
đã giậm đạp qua
nhai cấu cả cái xác chết đang ì ạch trong y
cái xác như một ngôi đền

y vẫn còn đó
nhưng không còn tỉnh táo nữa, chỉ đong đưa như con lắc
     y quơ tay níu lấy điểm dừng
     y cố vớt lên những thứ đang chìm nghỉm
     y cố lay nó thức
     y cố truyền hơi ấm cho nó
     làm gì thì làm, tao phải khiến chúng mày dịch chuyển theo tao,
     y lảm nhảm

để cứu vớt cho một niềm tin
y đã hé môi cắn nát một đời sống
đời sống của y

dường như, ngay lúc này đây
y muốn cả nhân loài chứng kiến
những con chữ béo lên vì khối mỡ tích lâu ngày
trong một lần đói khát
đã nuốt chửng y như thế nào.



Trích từ tập thơ "Khúc Tấu Rối" - Michelia (2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

thach.michelia@gmail.com