Cây
chổi, tự truyện
Tôi
là cây chổi
nhiệm vụ của tôi là
quét
nhiệm vụ của tôi là
quét
quét rác
quét sạch rác
Tôi quét rác, từng ngày, từng giờ, từng phút
từ trong nhà của một anh nông dân đến những thành phố lớn
từ một ngôi nhà nhỏ của thôn làng cho đến dinh thự của các lãnh chúa
từ đồng bằng cho đến miền cao
từ ao hồ nhỏ cho đến đại dương xa xôi
tôi vẫn làm việc miệt mài với niềm tin rằng,
Tôi quét rác, từng ngày, từng giờ, từng phút
từ trong nhà của một anh nông dân đến những thành phố lớn
từ một ngôi nhà nhỏ của thôn làng cho đến dinh thự của các lãnh chúa
từ đồng bằng cho đến miền cao
từ ao hồ nhỏ cho đến đại dương xa xôi
tôi vẫn làm việc miệt mài với niềm tin rằng,
"Mọi nơi sẽ luôn sạch sẽ."
Ấy
thế tôi quét luôn kí ức nhân loại quét cả
tuổi thơ và bóng ma lờn vờn trên mái đầu tôi
Tôi vẫn quét
cho đến một ngày khi tôi tự vấn
Tôi vẫn quét
cho đến một ngày khi tôi tự vấn
rác là gì?
thì có đôi bàn tay ném tôi vào sọt rác
Và, tôi
thì có đôi bàn tay ném tôi vào sọt rác
Và, tôi
là rác
sống một đời sống của rác
sống một đời sống của rác
thứ bị vứt
thứ bị chà đạp
coi khinh
thứ bị chà đạp
coi khinh
Tôi vẫn nhìn những cây chổi đang mải mê quét
quét
quét rác
quét sạch rác
quét luôn chính nó.
Trích từ tập thơ "Mi & Ngôn Lời" - Michelia (2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
thach.michelia@gmail.com