5 thg 12, 2009

Tôi, kẻ không là gì cả




Tôi, kẻ không là gì cả


Tôi, kẻ không là gì cả
cuộc sống ân sủng và tôi được sống
những thân phận trôi dạt nhấp môi nhại giễu cuộc đời nhau
tôi học được cách cười gượng

Trong địa hạt của tình yêu chân lý và cái chết
tôi chỉ làm kẻ hành khất đứng chôn chân ở       ngưỡng cửa
ôm mang cả nỗi thống khổ lẫn niềm vui… hớ
người đời vẫn mặc nhiên cho điều đó

Chạm vào tình yêu
tôi dựng xây ngay một nấm mồ giữa tuổi thanh xuân
kể lể về kiếp người và những bóng hình thoáng qua cuộc đời
 
Chạm vào chân lý
tôi làm kẻ què cụt lê lết
nơi mà nhà nước cấp chứng chỉ cho tín ngưỡng một danh xưng, tôn giáo
không chùa chiền    không nhà thờ
không thánh đường
không giáo lý    không phép tắc

và không ai được nói gì về niềm tin
chỉ có những đền tháp bỏ hoang cho lũ Chàm ngớ mặt hãnh diện

Chạm vào cái chết
sự thờ ơ vô cảm của loài người đã dựng trước mặt tôi cánh cửa thiên đàng    và tôi
kẻ ghi danh vội bằng cái tên, không là gì cả
Nơi chốn tôi đến
những gã say và trẻ em có xu hướng nói dối
niềm tin đặt bấp bênh
những cá thể ẩn trú trong sắc màu tang trắng
huênh hoang lời sâu bọ
lá xanh trong khu vườn đã đốt trụi
bọt sóng biển cũng hóa máu

OM!
tiếp tục sống
có lẽ,
tôi vẫn là kẻ không là gì cả.



Trích từ tập thơ "Mi & Ngôn Lời" - Michelia (2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

thach.michelia@gmail.com