20 thg 8, 2014

SAY LẠC CÔ ĐƠN

Đào Thái Sơn

tặng Tuệ Nguyên

một ngày vắng ta tìm về một nửa
đường âm u từ hoang phế cô đơn
mang kiếp đá trở về cùng kiếp đất
tạo hóa hoài thai diễm ảo tủi hờn

đôi mắt thức nghìn năm nhìn ngó lại
đốt xương khô ẩn khuất dạng hình hài
đêm kể lể chuyện muôn đời không thật
miên viễn chênh dòng lạc cánh hoa bay
 
vòng đỉnh mái thời gian lên chót vót
cọng cỏ nghiêng rũ áo bụi sương khuya
đếm từng giọt cường toang náu lại
rời rạc say sau phản tỉnh chia lìa

lòng tháp vắng hơi lạnh về dồn tụ
dơi chờn vờn trú ngụ khóc trăng tan
treo lay lắt những linh hồn vàng úa
chân trăm năm bước vội bẽ bàng

chôn ngày vắng ta đi tìm cô độc
nơi cô đơn tháp ngự tự nghìn xưa
tiếng cú rợn sau mành thành lũy cũ
ai đi về - ai từ giã nhau chưa?



ĐÀO THÁI SƠN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

thach.michelia@gmail.com